Tổng quan bài viết
Cách ly xã hội; 2 tháng đi làm không lương; 2 tháng nhận lương chức danh “bèo bọt”… là tất cả những gì đã diễn ra trong 6 tháng qua của Trần Khánh Linh – một nhân viên kế toán từng sở hữu mức lương “nghìn đô” đáng mơ ước.
Trần Khánh Linh (26 tuổi, Hà Nội) là nhân viên kế toán của một công ty dịch vụ hàng không ở sân bay Nội Bài. Từ quê lên thành phố lập nghiệp cuối năm 2019, cô gái 9x may mắn tìm được công việc mình yêu thích, vừa đúng chuyên ngành, vừa có thu nhập tương đối ổn định.
Tháng 12/2019, Linh trở thành nhân viên chính thức của công ty với mức lương khởi điểm 10 triệu đồng/tháng kèm các phụ phí liên quan. Nhờ linh hoạt trong công việc việc kết hợp với các khoản thu nhập ngoài, cô có thể kiếm được một số tiền đáng mơ ước so với mặt bằng chung nhiều bạn bè cùng trang lứa.
Song thời “hoàng kim” về thu nhập chưa kéo dài bao lâu, tác động của Covid-19 vào tháng 4/2020 khiến Linh từ cô gái “nghìn đô” phải loay hoay tìm đủ cách sống qua ngày. Mọi thứ gần như đảo lộn. Không chỉ thu nhập mà cả lối sống, thói quen sinh hoạt… đều không còn như trước chỉ sau một tháng.
“Nhận lương xong, mang trả tiền phòng rồi thấy mình không còn gì trong tay”
Công ty của Khánh Linh làm chuyên về dịch vụ phòng chờ ở sân bay Nội Bài gồm các dịch vụ liên quan đến ăn uống, ngủ nghỉ, tắm, vệ sinh… cho hành khách đợi chuyến bay sau khi đã hoàn thành thủ tục check-in.
Trước khi chịu tác động của Covid-19, mỗi ngày phòng chờ này đón khoảng 1000 lượt khách ra vào, mỗi tháng khoảng hơn 30.000 lượt khách. Tuy nhiên, con số này ngay lập tức giảm khoảng 90% xuống còn 900 lượt khách/tháng kể từ sau tháng 4/2020.
Các hoạt động kinh doanh dịch vụ ở sân bay gần như “đóng băng” do phụ thuộc lớn vào ngành hàng không. |
Các đường bay quốc tế, quốc nội đóng cửa, phần lớn phòng chờ ở Nội Bài đều không bóng khách. |
Đầu tháng 4, khi cả nước thực hiện cách ly xã hội, toàn bộ các đường bay quốc tế, quốc nội đều đóng cửa, phòng chờ của công ty vẫn vận hành xong gần như không bóng khách. Đây cũng chính là giai đoạn khủng hoảng nhất đánh dấu bước chuyển mình về công tác quản lý nhân sự của hệ thống điều hành, và cũng chính là bước chuyển mình không mong muốn của toàn bộ nhân viên ở đây, trong đó có Linh.
Công ty áp dụng chính sách cắt giảm nhận sự. Cụ thể, các nhân viên thay phiên nhau đi làm không lương, cứ 2 tháng không lương, rồi đến 2 tháng nhận lương chức danh. Bù lại, giải pháp “hỗ trợ thất nghiệp” duy nhất thời điểm đó là cắt giảm giờ làm (đi làm 2 buổi/tuần), tạo điều kiện cho nhân viên có thêm thời gian đi làm công việc khác để tăng thu nhập.
Khánh Linh đi làm không lương từ tháng 4, tháng 5/2020. Lúc bấy giờ, cô như bước một chân xuống vũng lầy, chân còn lại chới với lo cho cuộc sống với tất cả những đồng tiền tích cóp cuối cùng của mình. Từng là một cô gái độc thân, tự chủ về tài chính với thu nhập cao, nay Linh loay hoay tìm đủ cách thích nghi với điều Linh chưa từng trải qua, cũng chưa từng nghĩ tới.
“Từ lương 10 – 20 triệu/tháng xuống 0 đồng, tại thời điểm đó với mình là một cú sốc” – Phương Linh chia sẻ.
Trong tháng cách ly xã hội, Linh đã tiêu hết toàn bộ số tiền tiết kiệm của mình trước đó. Ngoài tiền nhà, tiền phí sinh hoạt cố định, tất cả các khoản khác đều phải cắt giảm, thậm chí giảm cả tiền ăn. Linh đã không ra đường, không gặp gỡ bạn bè, không có các khoản đầu tư để phát triển bản thân. Thức ăn cũng tận dụng tối đa đồ ăn ở quê gửi lên, miễn sao có thể tiết kiệm, ít nhất là để “sống sót” qua thời gian cách ly.
Cô gái trẻ luôn cố gắng tìm kiếm những cơ hội mới cho mình thay vì ngồi yên chấp nhận số phận. |